Mọi người cứ nghĩ đi làm trong công ty, nhàn lắm, hết giờ về là tính tiền. Mình đang "giết" thanh xuân hay "bán rẻ" thanh xuân của mình nữa. Đi làm, về phòng là ngủ, ngủ như chưa từng được ngủ, chẳng giúp được gì cho gia đình, không phải bản thân lười, mà vì mệt, à phải nói là RẤT MỆT
Nói chắc không ai tin, nhưng có lần trong giấc ngủ vẫn còn mơ mình lọt lỗi, bị soi nó ám ảnh trong đầu cho đến tận khi tỉnh giấc. Làm được thì người ta trọng dụng, không làm được người ta nói chẳng khác gì đấm vào tai. Nhưg...uất cũng không được cãi, mà cãi là ăn biên bản, vô lí đến đâu cũng phải chấp nhận là đúng. Mọi cố gắng của bản thân trong công việc dù lớn đến đâu cũng chỉ được coi là điều hiển nhiên bạn phải làm, nhưng khi bạn vô tình làm sai thì mọi cố gắng trước đó của bạn được tính bằng số không tròn trĩnh. Người này soi mói bới móc lỗi, người khác gây áp lực. Còn bạn mà đã bị quản lý ghét thì coi như số tận rồi.
Người ngoài chỉ biết 10 mà không hiểu được 1. Biết rằng bước chân ra ngoài xã hội làm công nhân là phải chấp nhận cực nhọc. Nơi đây không phải là nơi đầu tiên mình bước chân vào làm công nhân nhưng sao nó không giống như những gì mình được nghe.
" Làm ở đây sướng lắm "
" Làm ở đây việc nhẹ lương cao tháng gần chục triệu. Những việc được gọi như " cướp ra tiền" thì đã chẳng đến lượt mình thế đâu, nó là sự đánh đổi cả mồ hôi nước mắt và có khi là cả máu nữa. Ngẫm mới thấy, đây chỉ là nơi để "khởi đầu" chứ k phải nơi để mình "chôn vùi". Cuộc sống là vậy thành quả ngày hôm nay chính là sự cố gắng của bạn trong quá khứ và ngược lại. Hãy bắt đầu để làm tất cả khi còn có thể chứ đừng ước, vì không ai có thể mang lại thành công ngoài chính sự nỗ lực của bản thân bạn.
0 Nhận xét