Nhiều người không nhà, không xe, không có người yêu, không tiền, ở ngưỡng tuổi 30, chẳng có gì ngoài việc nghĩ quá nhiều.
Xuất phát điểm mỗi người khác nhau, thì hỏi tại sao chúng ta không có được những thứ mà người khác đã đạt được khi bằng độ tuổi nhau? Phải chăng chúng ta nghĩ quá nhiều nhưng chưa bao giờ "nghĩ " phải làm sao?
Chỉ suy nghĩ thì chưa đủ, học thì phải đi với hành, suy nghĩ thì phải hành động. Nếu 27 tuổi bạn có tất cả, 29 tuổi mất tất cả, và 30 tuổi làm lại từ đầu. Nếu là bạn rơi vào trường hợp này, bạn sẽ thế nào? Bạn lại than trời, trách phận, hay bạn nỗ lực phấn đấu.
Nếu chính miệng bạn nói bạn sẽ cố gắng hơn, cố gắng thay đổi, cố gắng rút kinh nghiệm thì có chắc chắn là bạn sẽ hành động ngay lập tức hay không? Hay chính miệng nói qua loa rồi cuối cùng lại là con zero tròn trĩnh, và cuối cùng lại trách số phận không cho bản thân cố gắng, trách thời gian không có để kịp thay đổi. Rồi cuối cùng bạn là con mèo hay là con hổ trong xã hội này?
Đằng sau những ngôi nhà cao cửa rộng, đằng sau những chiếc ôtô của người thành đạt, đằng sau công việc tốt là cả một quãng thời gian đổ mồ hôi nước mắt, họ đánh đổi, họ hành động, họ bỏ công sức để theo đuổi cái mình muốn và họ hành động.
Cuộc sống này công bằng lắm, chẳng ai cho ai cái gì cả, và cũng chẳng ai cho bạn cái bạn thích mà bạn không cần làm gì.
Share Trí Lê
📸 Bùi Việt Anh