Hạnh phúc là sáng có việc để đi làm, chiều có nơi để về, và nơi ấy có người yêu thương mình ngóng đợi.
Hạnh phúc là tối có bữa cơm nóng để ăn, có tiếng cười rộn rã vang lên trong căn nhà nhỏ.
Người ta kiếm tiền để đảm bảo cho gia đình mình đầm ấm,
Nhưng làm việc đến mức nhà vắng vẻ lạnh tanh, vợ chồng lục đục, con cái lêu lổng...thì lúc đó, ta biết mình nên dừng lại để giữ cái nào quan trọng.
Hạnh phúc không chỉ ở đích đến mà còn nằm ở đường đi.
Nếu đi đường quá khổ sở mà đích đến cũng chẳng đạt được thì cái việc đi đó chỉ là vô nghĩa.
Chúng ta, đừng để đến già mới nhận ra: Mình đã lạc đường.
Sống, hãy biết điều gì là quan trọng bạn nhé!
0 Nhận xét