1. Tiền bỗng trở nên rất quan trọng, là điều mà trước đây chưa từng nghĩ đến.
2. Là nằm khóc cả đêm vì bị tổn thương mà không để ai biết, sáng hôm sau vẫn mặt mũi tươi tỉnh bước ra khỏi nhà và hoàn thành công việc.
3. Cuộc sống càng ngày càng khó khăn, bạn bè càng lúc càng xa rời.
4. Hồi bé mua mì gói, trước tiên là bóp cho nát, xong rồi rắc gói gia vị vào, dùng sức lắc, sau đó ăn, ăn còn lại một chút thì đổ hết ra tay, xong lắc tới lắc lui cho rớt bột nêm thừa đi, rồi tọng đống đó vào mồm, còn liếm sạch ngón tay nữa. Tôi đoán ai từng ăn mì giống như vậy cũng đều đang mỉm cười, nhưng trong lòng lại có chút xót xa. Gửi đến chúng ta - những người đã trưởng thành.
5. Đã qua rồi những năm tháng chỉ cần trên bàn có gà thì sẽ được ăn đùi gà.
6. Bạn sẽ phát hiện thứ quan trọng nhất trên đời thì ra là tiền tiền tiền tiền tiền tiền tiền tiền tiền tiền tiền tiền
7. Ba, mẹ, hai người ly hôn đi.
8. Trước đây cứ nghĩ mấy người mở miệng đều tiền tiền tiền thật tầm thường, bây giờ, tôi chỉ muốn có tiền, tiền là thứ duy nhất đem lại cảm giác an toàn.
9. Hồi bé hay nói dối ba mẹ con hết tiền rồi; bây giờ lại nói dối ba mẹ con không sao cả, con còn tiền mà.
10. Không còn chờ đợi sinh nhật nữa.
11. 20 tuổi là dùng để thoát cảnh đói nghèo, chứ không phải thoát kiếp độc thân, chỉ những người trẻ từng vấp ngã mới hiểu được những lời này.
12. Bạn phải làm một người thản nhiên. Không được cảm tính quá, không được trộm nhớ nhung, không được ngoảnh lại nhìn. Tập sống cho riêng mình. Bạn còn phải vâng lời, vì không phải mọi con cá đều sống trong cùng một biển.
13. Hoa ba trồng đã rụng rồi (ý bảo ba đã mất), tôi cũng không còn là trẻ con nữa.
14. Tôi luôn cảm thấy trưởng thành là chuyện tàn nhẫn nhất trên đời. Trước đây hễ không có bầy đàn thì thà nhịn tới mức bể bàng quang cũng không đi WC một mình. Bây giờ, một mình tôi làm việc ở thành phố xa lạ, tan làm cũng chỉ ôm điện thoại, cứ lướt weibo là tự nhiên rơi nước mắt, tôi cũng không biết tại sao nữa, như bây giờ chẳng hạn.
15. Vừa muốn giữ vững nguyên tắc của mình, vừa phải liên tục nhượng bộ thỏa hiệp.
16. Những post của bạn bè không còn giả tạo hay đóng kịch ra vẻ nữa, ngày nào cũng suy nghĩ rất nhiều, có khi ngây ra nửa tiếng liền, hay mơ về hồi nhỏ, tin tức cũng không còn tẻ nhạt hay nhàm chán, dần dần bắt đầu chú ý chăm sóc sức khỏe.
17. Tôi bắt đầu nhớ lại lúc bé dù có cãi nhau với bạn thì cũng lập tức làm lành, một đồng mua được một bịch đá ở quầy ăn vặt, ban đêm có thể ngã xuống giường ngủ khò, rồi tóc ba mẹ còn đen ơi là đen, biết quý trọng người trước mắt nữa.
18. Rạng sáng ngày kia tôi sẽ lên máy bay đi học đại học rời xa quê hương, rời xa mảnh đất đã gắn bó với tôi suốt 18 năm qua. Lần từ biệt này có thể là bốn năm hoặc lâu hơn. Bỏ lại non xanh nước biếc sau lưng, tôi sẽ đi khám phá mọi thứ ở phương xa. Cầu mong thế giới đối xử với tôi dịu dàng một chút.
19. Trưởng thành là một chuyện rất khó chịu. Con cái đến ngày trưởng thành rồi thì rời xa cha mẹ. Hàng xóm từng người từng người dọn đi. Cửa nhà ríu rít tiếng nói cười dần trở nên lạnh lẽo. Bạn bè thân từ nhỏ đến lớn cũng có gia đình và những mối quan hệ riêng. Không cố ý nhưng cũng đủ khiến con người ta vô cùng khó chịu.
20. Hồi trước đến nhà người thân, con nít ở đó đều gọi tôi là chị. Giờ đến nhà người ta, hễ có con nít, là cả đám đều gọi tôi bằng cô.
21. Làm chuyện gì cũng phải dùng đồng tiền móc nối. Hiểu được cha mẹ kiếm tiền không phải dễ, hy vọng tốc độ tôi khôn lớn có thể nhanh bằng tốc độ cha mẹ già đi.
22. Không như tôi tưởng tượng.
23. Hồi còn nhỏ, cứ một thanh kẹo cao su lại xé làm hai, không nỡ ăn hết. Khi đó ngây thơ nghĩ rằng, chờ đến lúc trưởng thành, có tiền rồi, mua hẳn một gói nhai cho đã mồm! Chắc chắn rất là ngon! Hôm nay đột nhiên nhớ lại ước mơ đó, liền mua ngay một gói, lúc tôi xé từng miếng kẹo cao su cho vào miệng cũng là lúc mắt tôi mờ đi vì lệ... Tôi nghẹn ngào nhai một đống... Trong lòng vô cùng xót xa, tôi nghĩ, bây giờ sao chẳng còn thấy ngọt!
24. Có lẽ chính là dần trở thành con người mà mình ghét cay ghét đắng.
25. Phát hiện ra có thể ràng buộc được tôi, khiến tôi vui buồn, cũng chỉ có người nhà...
26. Ngày trước tức giận, phải dỗ ba ngày ba đêm. Hôm nay tức giận, chớp mắt thấy không cần thiết nữa, thời gian mài mòn dần ngông cuồng thời trẻ, cũng dần trầm lại ấm lạnh tự mình biết, chứ không như lúc nhỏ hễ lên cơn đa sầu đa cảm đều la làng kinh thiên động địa. Bây giờ học được càng đau thì càng thản nhiên, càng khổ thì càng im lặng. Đây chính là cuộc sống, cuộc sống sẽ thay đổi nội tâm cực kỳ mạnh mẽ của bạn, đem tất cả tâm tình dần dần hóa thành âm thanh tĩnh lặng.
27. Khi còn bé hay chìa tay xin ba mẹ tiền tiêu vặt dù cho ví vẫn còn căng, trưởng thành rồi, dù ví xẹp lép cũng không chìa tay xin tiền ba mẹ nữa! Suy cho cùng bạn phải chiến đấu một mình mà thôi!
28. Gió nơi tường thành đã thổi tan câu chuyện cổ tích đẹp đẽ, thức uống yêu thích cũng từ nước ngọt chuyển thành trà. - Thời gian - Uông Tô Lang
29. Phải một mình đối mặt với thế giới anh-lừa-tôi-gạt này!
30. Có những chuyện bạn cảm thấy rất oan ức, nhưng vẫn phải cam chịu.
31. Tôi đã quên mối tình đầu của mình, cũng học được rằng không thể cùng người mình yêu đi đến cuối cuộc đời.
32. Mấy bạn có hiểu được cảm giác lúc gọi về nhà mới phát hiện căn bản cha mẹ không hiểu được nỗi khổ của mấy bạn không? Chúng ta đều có những gánh nặng dù chịu không nổi cũng phải chống đỡ.
33. Sáng sớm cuống cuồng đi làm, trước khi ra ngoài không cẩn thận đụng trúng làm rớt một cái ly. Khuya về nhà mở cửa, nó vẫn nằm đó chờ tôi dọn.
34. Mười năm trước lúc tôi còn ở quê, ăn tối xong mấy đứa bạn hàng xóm sẽ tụ tập ở cổng nhà tôi ngồi hóng mát tán gẫu. Tôi đặc biệt nhớ có một buổi tối, sao trên trời cực kỳ to cực kỳ nhiều, thỉnh thoảng tôi lại ngẩng đầu lên ngắm một chút. Từ đó về sau tôi chưa từng thấy trời sao đẹp như thế nữa. Tuy là một chuyện nhỏ vô vị, nhưng lại khiến tôi hoài niệm như vậy. Có thể trưởng thành rồi nên từng ngôi sao trên trời cũng thấy tối hơn hẳn, sau này dần dần cũng không còn thấy nữa. Muốn trở lại quá khứ ghê.
35. Chính là câu trong Reply 1988 ấy: Người lớn chỉ là đang chịu đựng. Chỉ là đang bận rộn chuyện của những con người trưởng thành. Chỉ là đang cố gắng tỏ ra mạnh mẽ để gánh vác trách nhiệm của tuổi tác. Người lớn cũng biết đau.
36. Tôi trưởng thành rồi, dành toàn bộ thời gian nghỉ hè ở nhà, hàng xóm nói với ba mẹ tôi Con gái lớn rồi sao không tìm chuyện làm?. Tôi trưởng thành rồi, bà cũng già đi, tôi nói với ba mẹ Thời gian nghỉ hè không nhiều lắm, con muốn ở nhà với bà. Ba mẹ nói, lấy hiếu làm đầu, đừng quan tâm lời người ngoài.
Nếu bạn có những cảm xúc như vậy, chúc mừng dã về với team TRƯỞNG THÀNH... 🍃
sưu tầm và tổng hợp
0 Nhận xét