CÔ ĐƠN



Cô đơn của một đứa trẻ đơn giản là lúc bên cạnh chúng không có ai.
Nhưng cô đơn của người trưởng thành lại là lúc đứng giữa vạn người vẫn thấy tim mình lạnh.

Chúng ta hoàn toàn không biết mình lớn lên cho đến một ngày nhận ra mình suy nghĩ nhiều hơn trước, nhận ra đôi mắt mình ít ồn ào hơn trước, nhận ra đôi môi mình mỉm cười vì vui không còn nhiều như trước, và nhận ra lâu lắm rồi gò má mình chẳng có thứ gì chảy ướt nó đi...

Những người lớn vào đời với một nỗi cô đơn, và sống từng ngày để đem mình ra trả giá. Cứ ước là trẻ con, rồi muốn mình là tượng đá.
Nhưng rồi có ai tránh được mình phải lớn lên không?

Nguồn: Lạc Hi

Nhận xét

XEM THÊM ⏬

Trên đời này có hai dạng mệt mỏi: Dạng thứ nhất cần được nghỉ ngơi, dạng thứ hai thì khác, cần được yên bình.

VẠN VẬT ĐỀU CÓ ĐIỂM DỪNG, CHỈ CÓ CÁI NGU LÀ KHÔNG CÓ GIỚI HẠN!

ĐẾN MỘT ĐỘ TUỔI NÀO ĐÓ, BẠN SẼ NHẬN RA

ĐỪNG LÃNG PHÍ THỜI GIAN CỦA MÌNH VỚI NHỮNG NGƯỜI KHÔNG CÓ THỜI GIAN DÀNH CHO BẠN

LÀM VỪA LÒNG THIÊN HẠ LÀ MỘT CHUYỆN VỪA KHÓ LẠI VỪA NGU

30 CÂU NÓI CỦA THIỀN SƯ THÍCH NHẤT HẠNH GIÚP BẠN SỐNG HẠNH PHÚC HƠN

MIỆNG ĐỜI ĐÂU NUÔI TA LỚN, THÓI ĐỜI BẠC BẼO DẠY TA KHÔN!

Khi một đứa trẻ bị cha mẹ chỉ trích hay đ.á.nh chửi, thì nó không dừng yêu thương cha mẹ mình mà nó dừng yêu thương chính bản thân nó

SỰ THẬT MỘT KIẾP NGƯỜI

KHÔNG MUỐN NGHÈO THÌ PHẢI NHỚ LẤY