Bàn tay cầm nắm của mỗi người luôn có hạn, muốn có được nhiều, nên học cách biết buông bỏ tất cả.

HÃY NHỚ…

1. Cuộc đời vô thường, nhưng không phải ai ai cũng đầy đủ. Những vỏ chai không, có thể quăng bỏ đi, nhưng nó cũng có thể trở thành bữa cơm cho kẻ khác. Có ai biết, khi chìa tay ra, là tình yêu quanh ta…

2. Bàn tay cầm nắm của mỗi người luôn có hạn, muốn có được nhiều, nên học cách biết buông bỏ tất cả.

3. Không phải cứ hễ một phần cày cấy là nhất định phải có một phần thu hoạch, giống như trồng hạt giống đã nấu chín, bất luận bạn đầu tư bao nhiêu tâm lực, kết cục là bạn vẫn không thu hoạch được gì. Phải chăng bạn cứ muốn chờ đợi phần kết quả không thể xảy ra? Không bằng hãy chọn lựa sự buông bỏ, những hạt giống mới đang chờ đợi bạn trồng vẫn còn nhiều lắm.

4. Mỗi người chúng ta thật ra đều đang sống dưới trời xanh, nếu bạn không cảm nhận được, là vì bạn chưa ngẩng đầu lên nhìn, chứ không phải là bầu trời không có màu xanh.

5. Cuộc đời rất bình đẳng, khi cánh cửa này đóng lại, cánh cửa khác liền mở ra. Có sở đoản là có sở trường, điều chúng ta cần làm là tìm ra sở trường của chính mình để sống lạc quan hơn, vui hơn giữa cuộc đời này.

6. Có lúc, cúi đầu là một cách duy nhất để vượt qua chướng ngại. Giống như loài ngỗng, những chú ngỗng không chịu rụt đầu, không thể nào chui qua bên kia lưới sắt; còn những con ngỗng chịu cúi đầu để vượt qua lưới sắt lại thành công bơi trong ao nước mênh mông phía trước.

7. Nếu như muốn được ánh nắng mặt trời chiếu soi, phải đứng vào giữa sân, nếu cứ trốn vào góc sân, thì thần thánh cũng không cách nào giúp được.

(Nguồn: trích từ Quán cháo trắng của Giới Sân)

Đăng nhận xét

0 Nhận xét